Tóm tắt văn bản Thánh Gióng lớp 7Mở đoạn: Dẫn dắt và giới thiệu câu chuyện dựa trên tác phẩm, nêu khái quát về nhân vật trong câu chuyện - Nhân vật: Thánh Gióng - Thời gian: Đời Hùng Vương thứ 6 - Địa điểm: Ở làng Gióng
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Dàn ý chi tiết 1. Mở đoạn: Dẫn dắt và giới thiệu câu chuyện dựa trên tác phẩm, nêu khái quát về nhân vật trong câu chuyện - Nhân vật: Thánh Gióng - Thời gian: Đời Hùng Vương thứ 6 - Địa điểm: Ở làng Gióng 2. Thân đoạn: Nêu ra những tình huống chính trong câu chuyện và nhận xét, đánh giá khách quan nghệ thuật, ý nghĩa của câu chuyện - Sự ra đời kỳ lạ của Gióng + Bà mẹ ra đồng, ướm chân mình lên một vết chân rất to, về nhà bà thụ thai. + Mười hai tháng mang thai, sinh ra một đứa bé khôi ngô. + Đến ba tuổi, đứa bé không biết nói, biết cười, không biết đi, cứ đặt đâu thì nằm đấy. → Sự ra đời kì lạ, khác thường của Thánh Gióng. - Gióng gặp sứ giả, cả làng nuôi Gióng + Khi nghe tiếng rao của sứ giả, Thánh Gióng cất tiếng nói đầu tiên – tiếng nói xin được đi đánh giặc. + Gióng đòi một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một áo giáp sắt cùng lời hứa sẽ đánh tan quân xâm lược. → Câu nói của Thánh Gióng mang sức mạnh tiềm ẩn của lòng yêu nước. Điều đó thể hiện ý thức, trách nhiệm đối với đất nước và ý chí, lòng quyết tâm đánh thắng giặc Ân. - Từ khi gặp sứ giả, Thánh Gióng lớn nhanh như thổi: + Cơm ăn mấy cũng không no, áo vừa mặc xong đã căng đứt chỉ. + Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi. + Cả làng góp gạo nuôi chú bé, ai cũng mong chú giết giăc, cứu nước. → Sự lớn mạnh của lòng yêu nước, của quyết tâm đánh thắng giặc Ân xâm lược. Gióng sinh ra, lớn lên trong vòng tay của nhân dân, mang trên mình nguyện vọng của nhân dân. - Gióng cùng nhân dân chiến đấu và chiến thắng giặc Ân + Gióng vươn vai một cái trở thành một tráng sĩ, mình cao hơn trượng, oai phong lẫm liệt. + Gióng ra trận đánh giặc → Dũng mãnh, oai phong, lẫm liệt. → Ngợi ca lòng yêu nước, sức mạnh chống ngoại xâm của nhân dân ta. - Gióng bay về trời: một mình một ngựa, tráng sĩ lên đỉnh núi, cởi áo giáp sắt bỏ lại, cả người lẫn ngựa bay lên trời. → Thánh Gióng về với cõi bất tử. Qua đó, cho thấy thái độ ngợi ca, tôn trọng của nhân dân đối với những người anh hùng. 3. Kết đoạn: Kết luận nội dung văn bản thông tin Hình tượng Thánh Gióng với nhiều sắc màu thần kì là biểu tượng rực rỡ của ý thức và sức mạnh bảo vệ đất nước, đồng thời là sự thể hiện quan niệm và ước mơ của nhân dân ta ngay từ buổi đầu lịch sử về người anh hùng cứu nước chống giặc ngoại xâm. Bài siêu ngắn Mẫu 1 Truyền thuyết Thánh Gióng kể về một cậu bé làng Gióng. Vào đời Hùng Vương thứ sáu, có hai vợ chồng ăn ở hiền lành mà vẫn chưa có được một mụn con. Một lần bà vợ ra đồng ướm vào vết chân to, từ đó bà thụ thai và mười hai tháng sau mới sinh cậu con trai đặt tên là Gióng. Cậu bé lên ba vẫn không biết nói cười, đặt đâu nằm đó. Ít lâu sau, giặc Ân đến xâm lược nước ta. Nhà vua muốn tìm người tài đánh giặc cứu nước. Kì lạ thay, sứ giả đi đến làng Gióng thì cậu bé bỗng cất tiếng nói và yêu cầu sứ giả về tâu với vua sắm cho một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt để đánh giặc. Từ sau hôm đó, cậu bé lớn nhanh như thổi, trở thành tráng sĩ đánh tan quân giặc. Tráng sĩ đánh giặc xong cởi bỏ áo giáp sắt, cưỡi ngựa bay lên trời. Vua nhớ công ơn tôn là Phù Đổng Thiên Vương và cho lập đền thờ tại quê nhà. Bài siêu ngắn Mẫu 2 Vào thời kỳ của Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng, có một cặp vợ chồng ăn ở hiền lành và phúc đức mà mãi chưa có một mụn con. Một ngày, bà vợ ra đồng, tình cờ ướm vào một vết chân lạ và mang thai. Mười hai tháng sau, bà sinh ra một cậu bé kháu khỉnh và đạt tên là Gióng. Nhưng lớn lên đến ba tuổi mà Gióng vẫn chưa biết nói, biết cười, và thậm chí không biết đi, chỉ biết nằm một chỗ. Khi đất nước đối mặt với cuộc xâm lược của quân giặc Ân, vua quyết định tìm người dũng cảm để bảo vệ đất nước. Nghe thấy tin này, Thánh Gióng lần đầu tiên cất tiếng nói xin ra trận đánh giặc. Thánh Gióng nhanh chóng trở thành một tráng sĩ mạnh mẽ dưới sự giúp đỡ của cộng đồng làng Gióng. Sau khi nhận được ngựa sắt, roi sắt, và áo giáp sắt từ sứ giả, Gióng xông vào trận đánh với quân giặc. Trong trận chiến đấu ác liệt, roi sắt của Thánh Gióng bị gãy, chàng nhổ bụi tre ven đường và đánh bại kẻ địch một cách dũng mãnh. Giặc tan, Gióng cưỡi ngựa bay về trời. Vua nhớ công ơn phong Gióng là Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ ở quê nhà. Bài siêu ngắn Mẫu 3 Thánh Gióng là đề tài lớn đầu tiên về truyền thống đánh giặc, giữ nước. Hình ảnh Gióng hiện lên vừa phi thường, lí tưởng vừa giản dị gần gũi. Phi thường ở xuất thân hết sức đặc biệt, đầy kì lạ, mang sức mạnh lý tưởng của người anh hùng dân tộc. Gần gũi giản dị ở chỗ, Gióng có lai lịch, nguồn gốc rõ ràng. Dù là anh hùng Gióng vẫn phải “nằm trong bụng mẹ” vẫn phải ăn cơm nhân dân nấu, mặc áo nhân dân may, sử dụng ngựa sắt, doi sắt do những những người thợ rèn giỏi nhất làm ra. Có thể nói Thánh Gióng là một biểu tượng văn hóa đẹp đẽ thể hiện sức mạnh và những mơ ước muôn đời của nhân dân ta về người anh hùng. Bài tham khảo Mẫu 1 Thời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng, có vợ chồng rất chăm chỉ làm ăn lại hiền lành, tốt bụng. Một lần, người vợ ra đồng, thấy một vết chân rất to hơn vết chân người thường, liền ướm thử. Không ngờ về nhà bà thụ thai, rồi sau mười hai tháng thai nghén, bà sinh ra một em bé. Hai vợ chồng mừng lắm, nhưng chú bé lên ba tuổi vẫn chưa biết nói biết cười. Lúc bấy giờ, giặc Ân đến xâm lược nước ta. Nhà vua sai người đi khắp nơi để tìm người tài. Đến làng Gióng, khi nghe thấy tiếng sứ giả, cậu bé bỗng cất tiếng nói: “Mẹ ra mời sứ giả vào đây, con xin thưa chuyện”. Sứ giả vào, cậu liền xin với sứ giả về tâu với vua sắm cho một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt với lời hứa sẽ đánh tan lũ giặc này. Sau hôm gặp sứ giả, cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng không no, áo mặc mấy cũng không vừa. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ, phải nhờ đến dân làng. Bà con vui lòng góp gạo thóc để nuôi chú bé, ai cũng mong chú giết giặc cứu nước. Giặc đến, vừa lúc sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt đến, cậu bé vươn vai biến thành tráng sĩ đánh giặc. Giặc chết như ngả rạ. Bỗng roi sắt gãy, tráng sĩ liền nhổ bụi tre cạnh đường quật vào giặc. Giặc tan vỡ, đám tàn quân giẫm đạp lên nhau mà trốn thoát. Sau đó, tráng sĩ một mình cưỡi ngựa lên đỉnh núi, cởi bỏ áo giáp rồi bay về trời. Vua cho lập đền thờ để tưởng nhớ công ơn, còn phong làm Phù Đổng Thiên Vương. Hiện nay, vẫn còn đền thờ làng Phù Đổng, tục gọi là làng Gióng. Tương truyền, những bụi tre đằng ngà ở huyện Gia Bình vì ngựa phun lửa bị cháy mới ngả màu vàng óng, còn những vết chân ngựa nay thành những ao hồ liên tiếp. Người ta còn bảo khi ngựa thét ra lửa đã thiêu cháy một làng, về sau gọi là làng Cháy. Bài tham khảo Mẫu 2 Tục truyền, thời Hùng Vương thứ sáu, tại làng Gióng có hai vợ chồng ông hiền lành, chăm chỉ nhưng chưa có con. Một hôm, bà ra đồng trông thấy một vết chân to, liền đặt bàn chân của mình lên ướm thử, về nhà thì mang thai. Mười hai tháng mới sinh ra một cậu bé khôi ngôi, tuấn tú. Cậu bé lên ba mà vẫn không biết nói biết cười, cũng chẳng biết đi, ai đặt đâu thì nằm đấy. Lúc bấy giờ, giặc Ân sang xâm lược nước ta. Vua Hùng sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài giúp nước. Đến làng Gióng, đứa bé nghe tin, bỗng cất tiếng nói. Cậu yêu cầu rèn một con ngựa sắt, một chiếc áo giáp sắt và một cái roi sắt để phá tan lũ giặc. Kì lạ, kể từ đó, cậu bé bỗng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn mấy cũng chẳng no, áo mặc mấy cũng không vừa. Dân làng cùng góp gạo nuôi lớn. Giặc đánh đến nơi, cậu bé bỗng vươn vai thành tráng sĩ. Tráng sĩ mặc áo giáp sắt, cưỡi ngựa sắt và cầm roi sắt xông ra diệt giặc. Roi sắt gãy, Gióng bèn nhổ cả những bụi tre bên đường để quét sạch giặc thù. Giặc tan, tráng sĩ một mình một ngựa lên đỉnh núi Sóc Sơn rồi bay thẳng về trời. Bài tham khảo Mẫu 3 Truyện kể rằng: Vào đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng, có hai vợ chồng ông lão, tuy làm ăn chăm chỉ, lại có tiếng là phúc đức nhưng mãi không có con. Một hôm, bà vợ ra đồng ướm chân vào một vết chân lạ, về nhà bà thụ thai: Mười hai tháng sau bà sinh ra một cậu con trai khôi ngô tuấn tú. Nhưng lạ thay! Tới ba năm sau, cậu bé vẫn chẳng biết nói, biết cười, cứ đặt đâu nằm đấy. Bấy giờ, giặc Ân tràn vào bờ cõi nước ta. Thế giặc mạnh lắm! Vua Hùng bèn sai người đi khắp nước rao cầu hiền tài giết giặc. Nghe tiếng rao, cậu bé bỗng cất tiếng nói xin được đi đánh giặc. Từ đấy cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng chẳng no. Tráng sĩ Gióng mặc áo giáp sắt, cưỡi ngựa sắt rồi cầm roi sắt xông ra diệt giặc. Roi sắt gẫy, Gióng bèn nhổ cả những bụi tre bên đường để quét sạch giặc thù. Giặc tan, Gióng một mình một ngựa lên đỉnh núi Sóc Sơn rồi bay thẳng về trời. Ở đó nhân dân lập đền thờ, hàng năm lại mở hội làng để tưởng nhớ. Ngày nay các ao hồ và những bụi tre ngà vàng óng đều là dấu ấn xưa về trận đánh và là nơi ông Gióng đã đi qua.
|