Phân tích đoạn trích Tôi muốn được là tôi toàn vẹnI. Mở bài - Giới thiệu về tác giả Lưu Quang Vũ (một số nét chính về tiểu sử, các tác phẩm tiêu biểu…) - Giới thiệu về đoạn trích Tôi muốn được là tôi toàn vẹn (hoàn cảnh ra đời, tóm tắt vở kịch, khái quát giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật…)
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Dàn ý chi tiết I. Mở bài - Giới thiệu về tác giả Lưu Quang Vũ (một số nét chính về tiểu sử, các tác phẩm tiêu biểu…) - Giới thiệu về đoạn trích Tôi muốn được là tôi toàn vẹn (hoàn cảnh ra đời, tóm tắt vở kịch, khái quát giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật…) II. Thân bài * Cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và xác anh hàng thịt - Hồn Trương Ba: + Cho rằng mình vẫn có một đời sống nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn + Xem xác chỉ là cái vỏ bên ngoài, âm u, đui mù, không có ý nghĩa gì hết, không có tư tưởng, không có cảm xúc, nếu có thì chỉ là những thứ thấp kém. Hồn Trương Ba phủ nhận vai trò của xác anh hàng thịt + Thái độ: từ quả quyết, mạnh mẽ sang ấp úng, bịt tai lại, tuyệt vọng - Xác anh hàng thịt: + Cho rằng hồn Trương Ba không thể tách khỏi xác anh hàng thịt, mọi việc làm, hành động của hồn Trương Ba đều chịu sự chi phối của xác anh hàng thịt + Thái độ: từ giễu cợt sang quả quyết, mạnh mẽ, lấn át và cuối cùng thắng thế - Kết quả: phần thắng thuộc về xác anh hàng thịt → Cuộc đấu tranh giữa phần con và phần người, giữa đạo đức và tội lỗi, giữa khát vọng và dục vọng * Cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và những người thân trong gia đình - Hồn Trương Ba: cho rằng mình vẫn có một đời sống riêng, nguyên vẹn, trong sạch và thẳng thắn - Những người thân trong gia đình: + Vợ Trương Ba: đau đớn, khóc lóc, nhận ra Trương Ba không còn là TRương Ba của ngày xưa, “ông đâu còn là ông” + Cháu gái: giận dữ, quyết liệt, phản đối nhất mực, cho rằng ông mình đã chết mà thay vào đó là một Trương ba vô cùng vụng về, thô lỗ, phũ phàng + Con dâu: cảm thông, chia sẻ và yêu thương với ông nhưng vẫn thấy không còn nhận ra Trương Ba của trước đây nữa → Mỗi người trong gia đình ở một vị trí, một thái độ khác nhau nhưng đều có điểm chung là thấy Trương Ba đã thay đổi, không còn nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn - Kết quả: Trương Ba vỡ lẽ, nhận ra sự thay đổi của bản thân và sự lấn át của phần xác đối với phần hồn trong ông → Mâu thuẫn kịch lên đến đỉnh điểm * Cuộc đối thoại giữa Trương Ba với Đế Thích và quyết định cuối cùng của hồn Trương Ba + Không được bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được. Tôi muốn được là tôi toàn vẹn + Ông chỉ nghĩ đơn giản là cho tôi sống nhưng sống như thế nào thì ông chẳng cần biết + Không thể sống với bất cứ giá nào được. Có những cái giá quá đắt, không thể trả được… tâm hồn tôi lại trở lại thanh thản, trong sáng như xưa. → Con người sống cần có sự hài hòa giữa thể xác và tâm hồn, cần được sống là chính mình và cần phải sống có ý nghĩa. - Hành động mang tính bước ngoặt của Trương Ba: + Trả lại xác cho anh hàng thịt còn Trương Ba sẽ chết + Phép thử của Đế Thích (Trương Ba nhập vào xác cu Tị): Trương Ba đã để cho cu Tị sống còn mình thì chết → Một quyết định đầy khó khăn nhưng hết sức đúng đắn của Trương Ba - Cách kết thúc vở kịch: Đoạn kết có ý nghĩa rất to lớn nó có tác dụng thúc đẩy ý chí nhận thức của con người về cách sống để tránh làm cho tâm hồn của mình bị tổn thương, không hoán đổi thân xác và sống nhờ vào thân xác của người khác. Được sống làm người quý giá thật nhưng được sống đúng mình, sống trọn vẹn những giá trị mình vốn có và theo đuổi còn quý giá hơn. III. Kết bài - Khái quát giá trị nội dung và nghệ thuật của đoạn trích nói riêng và vở kịch nói chung - Bài học cho bản thân: phải sống là chính mình, không được chạy theo những nhu cầu vật chất tầm thường… Bài tham khảo Mẫu 1 Lưu Quang Vũ là một trong những nhà soạn kịch tài hoa trong nền văn học hiện đại Việt Nam. Kịch Lưu Quang Vũ được đánh giá là thành công nhất của ông, cũng làm nên tên tuổi của ông trong nền văn học đương đại. Hồn Trương Ba da hàng thịt là một trong những vở kịch tiêu biểu cho phong cách sáng tác của Lưu Quang Vũ. Đoạn trích: “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn” là cảnh VII và đoạn kết của vở kịch Hồn Trương Ba, da hàng thịt. Đoạn trích đã đặt ra vấn đề quan trọng giữa một việc sống hài hoà, trọn vẹn cả thể xác lẫn tinh thần của con người trong cuộc sống. Đoạn trích “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn” tập trung kể về cuộc đời của chàng Trương Ba, là một người có tài đánh cờ xuất chúng nhưng không may chết oan do sự nhầm lẫn của Nam Tào. Nhằm chuộc lại lỗi lầm của mình Nam Tào và Đế Thích đã cho Trương Ba sống lại nhưng trong một thể xác của người khác. Ban đầu mọi thứ có vẻ thuận lợi khi Trương Ba được sống lại trên trần thế, nhưng dần dần mọi thứ lại trở nên khó khăn, rắc rối vì thể xác và tâm hồn của Trương Ba không hòa nhập với nhau. Trương Ba vốn là một người có học thức còn anh bán thịt lại là người thô lỗ, phàm tục, điều này đã dẫn đến những mâu thuẫn, sự xô xát không thể tránh khỏi giữa phần xác và phần hồn. Những đòi hỏi vô lý của người vợ, sự xa lạ của gia đình và những người thân yêu… tất cả đã đẩy chàng Trương Ba vào bi kịch mới: sống còn đau khổ hơn cả cái chết. Với nội dung như vậy đoạn trích đặt ra rất nhiều vấn đề quan trọng giữa sự hoà hợp giữa thể xác và tâm hồn, về ý nghĩa cuộc sống của con người, về khái niệm sống toàn vẹn. Đế Thích và Nam Tào tượng trưng cho khuôn phép, luật pháp của xã hội. Đế Thích cho rằng không ai có thể sống toàn vẹn, mỗi người đều phải tuân thủ những quy tắc và những khuôn khổ của xã hội. Nhưng Trương Ba lại khác ông không hề chấp nhận điều này, ông tin rằng con người cần phải được sống trọn vẹn cả phần hồn lẫn phải xác. Cuộc sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi tâm hồn và thể xác hòa nhập thành một khối thống nhất. Nếu sống tầm gửi, sống bám vào thân xác của người khác thì thật tẻ nhạt, buồn chán, như vậy con người cũng sẽ đánh mất chính mình. Bởi thế ông đã từ chối được sống tiếp, chấp nhận cái chết để bảo toàn danh dự, giá trị của bản thân. Cuộc đối thoại giữa Trương Ba và Đế Thích xoay quanh những quan niệm của con người về giá trị đích thực của cuộc sống, về thế nào là sống toàn vẹn, những lời khẳng định mạnh mẽ của Trương Ba… đánh dấu cuộc đấu tranh của con người để chống lại những ràng buộc, định kiến của xã hội. Thể hiện khát khao khẳng định cái tôi của mình. Linh hồn của đoạn trích này là Trương Ba, một nhân vật đã được tác giả tập trung khai thác. Trương Ba mang những nét tính cách điển hình, là tượng trưng cho một bộ phận con người trong xã hội. Họ biết sống với đúng giá trị của mình, quyết không thỏa hiệp, nhượng bộ mà đánh mất đi bản sắc của mình. Dẫu có phải chết thì vẫn kiên định với chính kiến, quan điểm của mình. Với cách xây dựng tình huống độc đáo, tính kịch được đẩy lên cao trào, xoáy sâu vào các xung đột giữa các nhân vật trong kịch, cách dẫn dắt mâu thuẫn và giải quyết mâu thuẫn kịch hợp lý. Đoạn trích: “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn” có cốt truyện hoàn toàn mang tính tưởng tượng, hư cấu. Kết thúc nhân vật mang tính chất bi kịch thường thấy song hoàn toàn là sự giải thoát phù hợp với tư tưởng, hành động trước đó của nhân vật. Bài tham khảo Mẫu 2 Lưu Quang Vũ là một trong các nhà viết kịch nổi tiếng của Việt Nam. Một trong những vở kịch tiêu biểu nhất trong con đường sự nghiệp của ông là Tôi muốn được là tôi toàn vẹn. Tác phẩm đã gây được tiếng vang lớn trong lòng độc giả đồng thời gửi gắm rất nhiều bài học, tư tưởng nhân văn ý nghĩa và sâu sắc. Trương Ba có tài đánh cờ rất giỏi nhưng bị chết oan do trong lúc làm việc không chú ý, Nam Tào đã nhầm lẫn và gây ra sự việc ngoài ý muốn làm cho Trương Ba phải chết. Vì muốn sửa sai, chuộc lại lỗi lầm nên Nam Tào và Đế Thích đã bàn nhau cho hồn Trương Ba sống lại và nhập vào thân xác của anh hàng thịt mới chết không lâu. Tưởng chừng như mọi việc đã êm xuôi, nhưng không. Trong thời gian trú nhờ xác anh hàng thịt, Trương Ba đã không ít lần gặp phải nhiều việc phiền toái như lí trưởng sách nhiễu, vợ anh hàng thịt đòi chồng, hay ngay đến cả gia đình– những người thương yêu và quý trọng nhất giờ đây cũng làm cho ông cảm thấy thật xa lạ... Bản thân Trương Ba cũng dằn vặt và đau khổ rất nhiều vì phải sống trái với quy luật tự nhiên. Đặc biệt là khi mà xác anh hàng thịt đã gây ảnh hưởng, làm cho hồn Trương Ba nhiễm một vài thói quen xấu. Đoạn trích trong sách giáo khoa kể về cuộc đối thoại giữa Trương Ba cùng với các nhân vật. Đầu tiên là cuộc đối thoại gay gắt, nảy lửa giữa hồn Trương Ba và xác hàng thịt. Bản thân Trương Ba, ông cho rằng từ trước tới giờ, kể cả khi đã chết thì bản thân mình vẫn có một đời sống trong sạch, nguyên vẹn, thẳng thắn. Ông coi thường và cho rằng xác anh hàng thịt chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài với sự âm u, đui mù, “không có ý nghĩa gì hết, không có tư tưởng, không có cảm xúc” nếu có thì cũng chỉ là “những thứ thấp kém, mà bất cứ con thú nào cũng có được: Thèm ăn ngon, thèm rượu thuốc”. Nhưng xác hàng thịt thì lại khác, cái xác cho rằng hồn Trương Ba sẽ không thể tách khỏi xác anh hàng thịt, đồng nghĩa với mọi việc làm, mọi hành động của hồn Trương Ba sẽ đều chịu sự chi phối của cái xác anh hàng thịt. Đây chính là một cuộc đấu tranh khốc liệt giữa phần con và phần người cũng giống như giữa khát vọng và dục vọng, giữa đạo đức và tội lỗi. Qua cuộc đối thoại này, nhà văn đã gửi gắm tới độc giả thông điệp: Sự sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi con người chúng ta được sống một cách tự nhiên với sự hài hòa giữa phần xác và phần hồn. Tiếp đến, hồn Trương Ba đã có cuộc trò chuyện và giãi bày những tâm sự cùng với người thân trong gia đình. Trước tình cảnh éo le mà Trương Ba gặp phải, mỗi một thành viên lại có một thái độ khác nhau. Trước sự thay đổi đột ngột của chồng mình, vợ Trương Ba đau đớn mà thốt lên : “Ông đâu còn là ông”, bà cho rằng ông một mực muốn rời khỏi gia đình này để đi cày thuê làm mướn để được tự do với vợ anh hàng thịt. Còn cái Gái, đứa cháu thương ông nhất nhưng giờ đây nó cũng chẳng chịu nhận ông, và cho rằng ông nội của mình đã chết thay vào đó là một người vô cùng thô lỗ, vụng về “Từ nay ông không được động vào cây cối trong vườn của ông tôi nữa!... chân ông to bè như cái xẻng, giẫm nát lên cả cây sâm quý mới ươm”. Duy nhất trong nhà chỉ có chị con dâu là cảm thông, chia sẻ và yêu thương với người ba chồng đáng thương này Trương Ba, nhưng dù vậy chị ấy vẫn không nhận ra ông Trương Ba của ngày. Ở một vị trí khác nhau, một thái độ, cảm nhận khác nhau nhưng họ đều có một điểm chung là thấy sự thay đổi rõ rệt của Trương Ba, ông đã chẳng còn nguyên vẹn, trong sạch hay thẳng thắn. Để rồi, từ đó Trương Ba mới vỡ lẽ, mới nhận ra sự thay đổi của bản thân đồng thời cũng là sự lấn át của phần xác đối đối với phần hồn trong ông. Vậy nên ông đã được ra quyết định, Trương Ba sẽ trả lại xác cho anh hàng thịt. Chính cái quyết định đó đã dẫn đến cuộc đối thoại của Trương Ba với Đế Thích. Trương Ba đã chỉ rõ ràng cái sai mà Đế Thích đã gây ra: “Ông chỉ nghĩ đơn giản là cho tôi sống nhưng sống như thế nào thì ông chẳng cần biết”. Trương Ba bày tỏ mong ước của mình: “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn” và “Không thể sống với bất cứ giá nào được. Có những cái giá quá đắt, không thể trả được tâm hồn tôi lại trở lại thanh thản, trong sáng như xưa”. Nhưng Đế Thích lại chẳng cho là vậy mà đáp: “Thế ông ngỡ tất cả mọi người đều được là mình toàn vẹn cả ư? Ngay cả tôi dây. Ở bên ngoài, tôi đâu có được sống theo những điều tôi nghĩ bên trong. Mà cả Ngọc Hoàng nữa, chính người lắm khi cũng phải khuôn ép mình cho xứng với danh vị Ngọc Hoàng. Dưới đất, trên trời đều thế cả, nữa là ông. Ông đã bị gạch tên khỏi sổ Nam Tào. Thân thể thật của ông đã tan rữa trong bùn đất, còn chút hình thù gì của ông đâu!” Và mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn khi nghe tin cu Tị chết, Đế Thích đã đề nghị cho hồn Trương Ba được nhập vào cu Tị, nhưng trải qua bao sự việc, Trương Ba đã thẳng thừng từ chối. Ông đã nhận ra sẽ có một loạt những rắc rối tồi tệ đằng sau việc này: phải giải thích cho chị Lụa và những người thân trong gia đình mình biết đầu đuôi câu chuyện và đặc biệt là cái Gái – dù là cháu gái của mình nhưng với nó, cu Tị là người bạn thân nhất. Hoặc có khi sẽ phải sang nhà chị Lụa ở, tạo ra cơ hội để bọn lý trưởng sách nhiễu, thu lợi về mình… Cuối cùng, Trương Ba đã từ chối ý tốt ấy và yêu cầu Đế Thích để cho cu Tị được sống lại còn bản thân mình sẽ chết cùng phần xác. Đây quả thật là một cái kết rất hợp lí và có hậu, nếu ta xét theo ý nghĩa đó thì đó chính kết quả của cuộc đấu tranh giữa khát khao được sống, nhưng lại không chấp nhận một cuộc sống giả tạo, không được là chính mình. Qua tác phẩm Tôi muốn được là tôi toàn vẹn, Lưu Quang Vũ muốn gửi gắm tới độc giả thông điệp: Được sống được là người là một điều thật quý giá nhưng chỉ khi ta được là chính mình, sống một cách trọn vẹn với theo đuổi và phát huy những giá trị tốt đẹp của bản thân còn là một điều quý giá hơn. Sự sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi mà con người được sống đúng với quy luật của tự nhiên với sự hài hòa, đồng điệu giữa thể xác và tâm hồn. Bài tham khảo Mẫu 3 Lưu Quang Vũ là một trong số những nhà viết kịch hàng đầu và có tầm ảnh hưởng lớn đến nền văn hóa nghệ thuật của Việt Nam. Với sự sáng tạo và tài năng của mình, ông đã tạo ra nhiều tác phẩm kịch độc đáo, trong đó có vở kịch đặc biệt mang tên Tôi muốn được là tôi toàn vẹn. Việc Lưu Quang Vũ có tầm ảnh hưởng lớn đến nền văn hóa nghệ thuật của Việt Nam không chỉ đến từ những tác phẩm xuất sắc mà ông tạo ra, mà còn đến từ sự sáng tạo và tài năng của ông. Ông đã mở ra một cánh cửa mới cho nghệ thuật viết kịch tại Việt Nam, khám phá những chủ đề mới mẻ và độc đáo. Tác phẩm Tôi muốn được là tôi toàn vẹn là một minh chứng rõ ràng cho sự đa dạng và phong phú của nghệ thuật viết kịch dưới bàn tay của Lưu Quang Vũ. Trương Ba, một tay cờ vô cùng giỏi, đã trải qua một bi kịch đau lòng khi anh bị mất mạng một cách oan trái. Trong một lần làm việc không chú ý, Nam Tào đã gây ra một sự nhầm lẫn không mong muốn, khiến Trương Ba phải đối mặt với cái chết. Với mong muốn sửa sai và chuộc lại lỗi lầm, Nam Tào và Đế Thích đã thỏa thuận để tái sinh linh hồn của Trương Ba vào thân xác của một người khác, người vừa mới qua đời. Dường như mọi chuyện đã trở nên êm đẹp khi Trương Ba sống trong thân xác mới, nhưng thực tế không phải như vậy. Trong quá trình ở trong thân xác mới, Trương Ba đã trải qua không ít khó khăn và phiền toái, từ việc bị quấy rối bởi lí trưởng sách, đến việc phải đối mặt với yêu cầu đòi chồng của vợ người đã qua đời, hay thậm chí là sự xa lạ trong gia đình – những người thân yêu và trân trọng nhất. Tất cả những điều này khiến Trương Ba cảm thấy lạ lùng và cảm thấy xa cách với cuộc sống mới. Bản thân Trương Ba cũng phải chịu đựng nhiều đau khổ và nỗi niềm vì sống không hòa hợp với quy luật tự nhiên. Đặc biệt, việc sống trong thân xác mới còn khiến Trương Ba bị ảnh hưởng và mắc phải một số thói quen xấu từ người trước đó. Đoạn trích trong sách giáo khảo này kể về cuộc đối thoại đầy cảm đồng giữa Trương Ba và các nhân vật khác, đưa ra những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống và ý nghĩa tồn tại. Cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và xác hàng thịt là một cuộc tranh luận gay gắt và nảy lửa. Trương Ba tỏ ra rằng suốt cuộc đời, ngay cả sau khi qua đời, bản thân anh vẫn sống một cuộc sống trong sạch, nguyên vẹn và thẳng thắn. Anh coi thường xác hàng thịt, xem nó chỉ là một vỏ bọc bên ngoài không có ý nghĩa, tư tưởng hay cảm xúc. Đối với anh, xác chỉ thể hiện những nhu cầu thấp kém như thèm ăn ngon, thèm rượu, điều mà bất kỳ con thú nào cũng có thể có. Tuy nhiên, xác hàng thịt lại cho rằng hồn Trương Ba không thể tách rời xác, và mọi hành động của anh đều bị xác anh hàng thịt chi phối. Cuộc đấu tranh giữa phần con người và phần xác được miêu tả như một cuộc đấu tranh khốc liệt giữa khát vọng và dục vọng, giữa đạo đức và tội lỗi. Từ cuộc đối thoại này, nhà văn truyền đạt thông điệp rằng cuộc sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi chúng ta sống một cách tự nhiên, hài hòa giữa phần xác và phần hồn. Tiếp đến, hồn Trương Ba đã có cuộc trò chuyện với người thân trong gia đình để giãi bày tâm sự. Mỗi thành viên trong gia đình đối diện với tình cảnh khó khăn của Trương Ba và có những thái độ khác nhau. Vợ Trương Ba đã đau đớn khi thấy chồng mình thay đổi đột ngột và cho rằng ông muốn rời khỏi gia đình để tự do với một người khác. Gái, đứa cháu yêu quý của ông, từ chối chấp nhận ông và cho rằng ông đã chết và thay thế bằng một người lạ lẫm và vụng về. Chỉ có chị con dâu là hiểu và yêu thương Trương Ba, nhưng cô ấy cũng không nhận ra ông trong tình trạng hiện tại. Dù ở những vị trí và có những thái độ khác nhau, tất cả đều nhận thấy sự thay đổi rõ rệt của Trương Ba. Ông không còn nguyên vẹn, trong sáng và thẳng thắn như trước đây. Trương Ba nhận ra sự thay đổi của bản thân, cùng với sự lấn át của xác thịt đối với tâm hồn. Vì vậy, ông đã quyết định trả lại xác thịt cho người hàng thịt. Điều này có thể là một quyết định khó khăn và đầy cảm xúc đối với Trương Ba. Tuy nhiên, đó cũng là cơ hội để ông tìm lại sự tự do, nguyên vẹn và thăng hoa của tâm hồn. Cuộc đối thoại giữa Trương Ba và Đế Thích đã bắt đầu từ quyết định quan trọng đó. Trương Ba không ngần ngại chỉ ra lỗi lầm mà Đế Thích đã gây ra: “Ông chỉ nghĩ rằng tôi muốn sống, nhưng ông không quan tâm đến cách tôi muốn sống.” Trương Ba thể hiện mong ước của mình: “Tôi muốn có một cuộc sống toàn vẹn” và “Không thể sống với bất kỳ giá nào. Có những điều quá quan trọng, không thể trả bằng cả tâm hồn để đạt được sự thanh thản, trong sáng như trước.” Tuy nhiên, Đế Thích không đồng ý và đáp lại: “Ông có nghĩ rằng mọi người đều có thể sống một cuộc sống toàn vẹn như ông sao? Ngay cả tôi cũng không thể. Bên ngoài, tôi không thể sống theo những suy nghĩ sâu thẳm bên trong của mình. Thậm chí cả Ngọc Hoàng cũng phải tuân thủ danh vị của Ngọc Hoàng. Dưới trần gian, trên thiên đình, đều vậy, và ông cũng vậy. Ông đã bị xoá tên khỏi danh sách Nam Tào. Thân thể thực sự của ông đã tan rã trong đất, không còn một dấu vết nào của ông!” Tình hình trở nên tồi tệ hơn khi Trương Ba nghe tin cu Tị qua đời. Đế Thích đề nghị cho hồn của Trương Ba nhập vào cu Tị, nhưng sau khi trải qua nhiều biến cố, Trương Ba kiên quyết từ chối. Ông nhận ra rằng việc này sẽ gây rắc rối lớn: phải giải thích cho chị Lụa và những người thân trong gia đình về tất cả chi tiết của câu chuyện, đặc biệt là với Gái – dù là cháu gái của ông nhưng với cô ấy, cu Tị là người bạn thân nhất. Hoặc có thể ông sẽ phải đến nhà chị Lụa, tạo cơ hội cho các lý trưởng làm phiền và lợi dụng ông… Cuối cùng, Trương Ba quyết định từ chối lời đề nghị đó và yêu cầu Đế Thích để cu Tị được sống lại, trong khi ông sẽ tự nguyện chết cùng với xác thân. Đây thực sự là một kết thúc hợp lí và ý nghĩa, nếu ta xem xét từ góc nhìn đó, đó chính là kết quả của cuộc đấu tranh giữa khát khao sống và khát khao không chấp nhận cuộc sống giả tạo, không thể là chính mình. Trong tác phẩm “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn” của Lưu Quang Vũ, thông điệp quan trọng mà tác giả muốn gửi gắm tới độc giả là về sự quý giá của cuộc sống và tầm quan trọng của việc sống một cách trọn vẹn và chính mình. Tác phẩm này nhấn mạnh rằng, chúng ta chỉ có thể tận hưởng và trân trọng cuộc sống thật sự khi chúng ta sống đúng với bản thân và phát triển những giá trị tốt đẹp mà chúng ta mang trong mình. Lưu Quang Vũ nhấn mạnh về sự quan trọng của việc sống đúng với quy luật tự nhiên và tạo ra sự hài hòa giữa thể xác và tâm hồn. Chỉ khi con người sống theo quy tắc và cân bằng này, cuộc sống mới thực sự có ý nghĩa và mang lại niềm vui và hạnh phúc. Tác giả muốn khuyến khích độc giả khám phá và phát triển sự đồng điệu giữa cơ thể và tâm trí, tìm hiểu và khám phá những khía cạnh mới của bản thân. Tác phẩm “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn” là một lời nhắc nhở cho chúng ta về sự quý giá của cuộc sống và tầm quan trọng của việc sống chính mình. Hãy đặt mục tiêu và theo đuổi những giá trị tốt đẹp của bản thân, tạo ra sự cân bằng và hòa hợp giữa thể xác và tâm hồn. Chỉ khi chúng ta sống một cuộc sống trọn vẹn và đúng với chính mình, chúng ta mới có thể tìm thấy ý nghĩa và hạnh phúc thực sự trong cuộc sống.
|