Viết bài văn nghị luận về mối quan hệ giữa con người với tự nhiên trong bài Muối của rừng1. Mở bài - Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: mối quan hệ giữa con người với tự nhiên trong bài Muối của rừng.
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Dàn ý chi tiết 1. Mở bài - Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: mối quan hệ giữa con người với tự nhiên trong bài Muối của rừng. 2. Thân bài - Tóm tắt tác phẩm: + Truyện kể về chuyến đi săn mùa xuân của ông Diệu, khi ông vào rừng dâu để săn khỉ. + Anh nhìn thấy một gia đình khỉ, một con đực, một con cái và một con khỉ con đang chăm sóc lẫn nhau. + Ngay sau đó, anh cảm thấy sợ hãi và có chút hối hận. Mặc dù khỉ mẹ và khỉ con đã bỏ trốn cùng đàn nhưng một lúc nào đó khỉ mẹ đã quay trở lại. + Anh ta lấy súng bắn chết một con khỉ cái. Khỉ cái tuy sợ bỏ chạy nhưng vẫn quay người ôm lấy khỉ đực bỏ chạy. - Mối quan hệ giữa con người và tự nhiên: + Sự bao dung của khỉ đực, sự chung thủy của khỉ cái và sự hy sinh của khỉ con. + Hơn nữa, bản chất của loài vật là hiền lành, vô tư, hồn nhiên và trong sáng. + Thế giới tự nhiên mang đến cho con người cái nhìn về tình yêu và vẻ đẹp luôn hiện hữu. +Trong cuộc sống ngày nay, con người đang dần hủy hoại thiên nhiên, vẻ đẹp nguyên sơ giúp con người sinh tồn là một vấn đề đáng báo động. + Tác phẩm như một lời cảnh tỉnh để con người đối xử bình đẳng với thiên nhiên. 3. Kết bài - Tóm lại vấn đề cần nghị luận - Mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên giúp cuộc sống xung quanh như thế nào? Bài tham khảo Mẫu 1 Nguyễn Huy Thiệp là nhà văn mang đến những làn sóng mới trên văn đàn Việt Nam với những thể văn đa dạng và cách viết mang tính “không trùng lặp”. Trong “Muối của rừng”, Nguyễn Huy Thiệp đã đào sâu mối quan hệ giữa thiên nhiên và con người. Tác phẩm đã gửi đến người đọc những hồi chuông cảnh tỉnh về giá trị chân chính của thiên nhiên - đánh thức nhân tính con người. Vậy mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên là gì, tại sao cần giữ gìn mối quan hệ ấy và chúng ta cần làm gì? Trước hết, mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên là mối quan hệ bền chắc, không thể tách rời, nó tồn tại đời đời kiếp kiếp, không thể tách rời, thiên nhiên và con người tồn tại song hành và tương trợ lẫn nhau. Con người vẫn tồn tại được trong một thời gian nhất định nếu bị tách rời môi trường xã hội nhưng con người không thể sống nếu thiếu không khí để thở, nước để uống, thức ăn, không thể sản xuất nếu thiếu đất, nước, ánh sáng….Con người được sinh ra từ thiên nhiên, thiên nhiên quyết định cuộc sống của con người và con người quyết định số phận của thiên nhiên. Con người vừa là sản phẩm vừa là chủ thể của tài nguyên và môi trường. Vì con người tồn tại được là cần có các tài nguyên của môi trường cung cấp; bên cạnh đó con người trong hoạt động của mình có tác động mạnh mẽ trở lại và làm thay đổi môi trường. Tuy nhiên trong mối quan hệ ấy, thiên nhiên mang đến cho chúng ta bao nhiêu là lợi ích. Thế nhưng con người chúng ta lại không biết tôn trọng, bảo vệ và giữ gìn chúng. Chúng ta khai thác tài nguyên thiên nhiên một cách vô tội vạ. Chúng ta làm ô nhiễm tài nguyên nước cũng như không khí bằng các chất thải độc hại từ các nhà máy, xí nghiệp, các phương tiện giao thông thường ngày. Tất cả các khu rừng đều bị chúng ta tàn phá, chúng ta đốt rừng, chặt phá cây cối để tìm kiếm lợi nhuận riêng cho chính bản thân mình mà không nghĩ đến người khác. Những nguồn lợi từ thiên nhiên mang đến cho cuộc sống chúng ta tưởng chừng như vô tận, nhưng nếu chúng ta không biết bảo tồn và gìn giữ sẽ dẫn đến việc tài nguyên bị cạn kiệt, môi trường bị ô nhiễm sẽ làm thủng tầng ozon, trái đất bị nóng lên cũng như nguy cơ hạn hán, lũ lụt càng nhiều. Chính chúng ta đã góp phần tạo nên những tác động nguy hại đến đời sống của bản thân chúng ta. Thiên nhiên có vai trò rất quan trọng đối với tất cả con người cũng như tất cả những sinh vật sống trên trái đất. Chính vì thế chúng ta phải biết khai thác, sử dụng hợp lí cũng như bảo tồn, giữ gìn thiên nhiên để thiên nhiên trở thành một trong những tài sản quý giá nhất của con người chúng ta. Thông qua các phương tiện truyền thông đã giúp cho chúng ta có nhiều thông tin về hiện trạng môi trường thiên nhiên ngày càng ô nhiễm, vỏ trái đất đang nóng dần lên, thiên tai nhiều hơn, nhân loại đang phải đối mặt với sự biến đổi khí hậu toàn cầu. Sự thay đổi của môi trường thiên nhiên ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe của con người, dịch bệnh ngày càng nhiều hơn. Đời sống con người đang xa dần với môi trường thiên nhiên do chịu ảnh hưởng của hiện trạng đô thị hóa của xã hội. Đứng trước những thực trạng tiêu cực ấy, mỗi người chúng ta cần có nhận thức đúng đắn hơn về tầm quan trọng của môi trường đối với đời sống của con người. Mỗi người chúng ta hãy cùng chung tay bảo vệ môi trường và với các hoạt động trong và ngoài nước về bảo vệ môi trường. Việc cải thiện môi trường là một quá trình và cần có thời gian, chính vì vậy mỗi người chúng ta cần chọn cho mình một giải pháp chăm sóc sức khỏe cho mình và gia đình với tình trạng môi trường hiện nay. Như vậy, “Muối của rừng” là một tác phẩm hoàn hảo để con người nhận thức lại vị thế của mình trên bàn cân: con người - thiên nhiên. Tác phẩm đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh về giá trị chân chính của thiên nhiên - đánh thức nhân tính. Một tác phẩm nhắn nhủ con người phải luôn bảo vệ, nâng niu, che chở cho thiên nhiên. Bài tham khảo Mẫu 2 Nguyễn Huy Thiệp, tác giả tài năng của văn đàn Việt Nam, đã chứng minh sự độc đáo và sáng tạo qua những làn sóng mới trong văn học, đặc biệt là trong cách viết mang đậm đặc tính "không trùng lặp". Tác phẩm "Muối của rừng" của ông không chỉ là một tác phẩm văn học nổi bật mà còn là một tác phẩm châm ngôn về mối quan hệ đặc biệt giữa con người và thiên nhiên. Trong "Muối của rừng," Nguyễn Huy Thiệp đã mở ra một chiều sâu mới về mối quan hệ phức tạp giữa con người và thiên nhiên. Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện, mà là một cuộc đối thoại sâu sắc về sự gắn kết và tương trợ giữa hai thế giới này. Những hồi chuông cảnh tỉnh về giá trị chân chính của thiên nhiên trong tác phẩm không chỉ là thông điệp văn hóa mà còn là sự đánh thức nhân tính con người. Mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên không thể tách rời, đó là một liên kết bền chặt và tồn tại từ đời này sang đời khác. Thiên nhiên không chỉ là nguồn tạo ra con người mà còn là nguồn cung cấp không khí, nước, thức ăn và năng lượng. Con người, ngược lại, là chủ thể và người sáng tạo, nhưng cũng là người có trách nhiệm quản lý và bảo vệ thiên nhiên. Mối quan hệ này không chỉ là lợi ích một chiều mà còn là sự tương trợ và cùng tồn tại. Trong khi thiên nhiên mang lại vô số lợi ích cho con người, chúng ta lại thường xuyên lạc quan không tôn trọng, không bảo vệ và không giữ gìn chúng. Sự khai thác tài nguyên thiên nhiên một cách vô trách nhiệm, ô nhiễm môi trường, và tàn phá rừng giàu có đều là những thách thức mà con người đặt ra cho chính mình. Mỗi nguồn lợi từ thiên nhiên cung cấp có vẻ vô tận, nhưng nếu không được bảo tồn và sử dụng bền vững, chúng ta đang đối mặt với nguy cơ cạn kiệt tài nguyên và hủy hoại môi trường. Trên thực tế, thông qua "Muối của rừng," Nguyễn Huy Thiệp đã mở ra cánh cửa để con người nhìn nhận lại vị thế của mình trên thế giới, đặt mình vào bối cảnh lớn hơn của mối quan hệ con người - thiên nhiên. Tác phẩm là một lời nhắc nhở chúng ta phải tự thức hơn về vai trò của mình trong việc bảo vệ và tôn trọng thiên nhiên. Đứng trước những thách thức về biến đổi khí hậu, ô nhiễm, và mất mát đa dạng sinh học, chúng ta cần thực hiện những hành động tích cực, không chỉ để bảo vệ môi trường mà còn để bảo vệ cuộc sống của chính mình. Nhìn chung, "Muối của rừng" không chỉ là một tác phẩm văn học, mà là một bài học sâu sắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm và nghĩa vụ của mỗi cá nhân trong việc giữ gìn và bảo vệ nguồn lực quý báu này cho thế hệ tương lai. Bài tham khảo Mẫu 3 Chúng ta tồn tại và hoạt động cho sự sống đều cần phụ thuộc vào tự nhiên, bởi vậy ít nhiều gì tự nhiên cũng ảnh hưởng đến chính con người. Đặc biệt khi đọc tác phẩm Muối của rừng của Nguyễn Huy Thiệp phần nào khiến ta thêm suy nghĩ về mối quan hệ này. Trong tác phẩm Muối của rừng ta thấy được rất nhiều lớp ý nghĩa nhân sinh mà tác giả gửi gắm. Ngay từ nhan đề, đã gợi cho chúng ta về một bức tranh khi thiên nhiên cánh rừng kết muối, biểu tượng cho một sự thanh bình. Và trong đó, câu chuyện kể về cuộc đi săn của ông Diểu vào mùa xuân, ông vào rừng dâu da để săn khỉ. Ông thấy gia đình khỉ có cả khỉ đực, khỉ cái và khỉ con đang chăm sóc nhau. Cho rằng hành động chọn quả ngon chén trước rồi mới ném cho vợ là đê tiện nên ông nhắm bắn khỉ đực. Ngay sau đó ông lại cảm giác sợ hãi và đôi chút hối hận. Mặc dù khỉ mẹ và khỉ con bỏ chạy theo đàn nhưng được một đoạn khỉ mẹ quay lại. Ông coi đó là cái đạo đức giả cho nên lại cầm súng bắn cả khỉ cái. Tuy sợ hãi bỏ chạy nhưng khỉ cái vẫn quay lại để ôm khỉ đực chạy. Ông vứt súng định đuổi theo thì khỉ con nhảy ra vồ lấy và để bảo vệ bố mẹ, khỉ con đã ôm súng và lao xuống vực. Hành trình ông Diểu đuổi theo gia đình khỉ, rồi băng bó vết thương cho khỉ đực vì sự chung thủy của gia đình, ông đã có suy nghĩ khác về tự nhiên. Cuối cùng ông từ bỏ, trần chuồng ra về dưới làn mưa xuân. Trên đường đi, ông Diểu may mắn gặp được loài hoa tử huyền ba mươi năm mới nở một lần. Khi hoa tử huyền nở là rừng kết muối, điềm báo đất nước thanh bình, mùa màng phong túc… Trong mùa xuân đẹp đẽ và thơ mộng, hiện lên hình ảnh đi săn của ông Diểu. Đó là không gian của sự mộng mơ, nhẹ nhàng “Cây cối đều nhú lộc non. Rừng xanh ngắt và ẩm ướt. Thiên nhiên vừa trang trọng vừa tình cảm.” “Khoảng thời gian này đi trong rừng, chân giẫm lên lớp lá ải mục, hít thở không khí trong lọc, thỉnh thoảng lại được thót mình bởi một giọt nước trên cây rỏ xuống vai trần thì thật là tuyệt thú. Tất cả những nhố nhăng đê tiện vấp phải hàng ngày hoàn toàn có thể rũ sạch bởi một cú nhảy của con sóc trên cành dâu da.”. Một bức tranh tuyệt đẹp của thiên nhiên cùng với làn mưa xuân như nhẹ nhàng đưa con người đến với sự tận hưởng mọi thứ tuyệt vời từ thiên nhiên mang lại. Ông Diểu đã trang bị đủ mọi thứ cùng tâm trạng thoải mái và tràn đầy tự tin cho cuộc đi săn của mình. Tự tin với khẩu súng hai nòng trên vai mà thằng con trai ông gửi từ nước ngoài về cho ông. Nó cũng là thứ vũ khí biểu tượng cho cái hủy diệt thiên nhiên. Ông Diểu khá am hiểu về khu rừng này vả lại còn có những kinh nghiệm nhất định trong nghiệp đi săn của mình. Điều đó giúp ông nắm chắc phần thắng, tự tin về chiến thắng sẽ tới với mình. Và rồi ông rình bầy khỉ. Và cũng chính khi rình bầy khỉ, săn gia đình khỉ thì tâm trạng và cách nhìn về thiên nhiên của ông mới có những biến đổi không ngừng. Ông đi săn với sự tự tin, bình thản với cái vẻ tĩnh lặng của khu rừng, đó là sự khởi đầu. Con khỉ đế vương vụt qua khiến ông ông trầm trồ nhưng cũng vụt mất khiến ông suy nghĩ về nó không thể thuộc về mình. Và rồi đến với gia đình nhà khỉ. Ông nhìn nhận về một gia đình có ba con mà lại hay quấn lấy nhau. Ngay lập tức ông chọn khỉ đực làm con mồi, vì ông ghét cái giống ấy, “Cái thằng bố ô trọc ấy! Đồ phong tình phóng đãng! Vị gia trưởng cộc cằn! Nhà lập pháp bẩn thỉu! Tên bạo chúa khốn nạn!”. Cách nhìn của ông về con khỉ đực ấy như nhìn con người trong xã hội vậy, định kiến, tiêu cực mà không nhìn theo hướng cái đẹp. Ông nghĩ hạnh đồng bứt quả trên cây ném cho hai mẹ con của khi bố khi chọn quả ngon cho mình trước là đê tiện. Và điều đó khiến ông ta giận mà bắn khỉ đực. Thường kẻ đi săn khi săn được con mồi sẽ cảm thấy hả hê, thì ở ông Diểu, ông lại cảm giác chút sợ hãi vì bắn khỉ đực vì ông vẫn giữ lại cho mình chút lương tri. Khi khỉ cái đến gần khỉ đực ông lại kêu nó chạy đi, lời kêu như đang thúc dục, tính người trong ông như bộc phát, ông không muốn làm hại cả hai con cùng một lúc. Nhưng rồi ông vẫn dương súng nhưng ông không bắn. Tâm trạng ông Diểu có sự thay đổi, nếu lúc đầu là sự căm ghét khỉ đực vì nó ích kỉ thì sau đó lại nhìn nhận lại. Khi dơ súng khỉ cái sợ vứt khỉ đực lại rồi chạy, ông hả hê nhưng lại thấy hành động quay lại của khỉ cái và cướp súng của khỉ con và hy sinh vì gia đình của khỉ con. Trong ông đã được đánh thức về thứ tình cảm gia đình. Thứ tình cảm đến từ những loài động vật. Ông nhấc con khỉ đực còn một mình lên, chạm vào vết thương của nó, tiếng kêu như tiếng trẻ con như một lời van xin. Ông đã băng bó vết thương cho nó và rời đi. Hình ảnh ông Diểu trở về nhà trong bộ dạng trần chuồng vì đồ đã băng bó cho khỉ dưới cơn mưa xuân mang đến sức gợi. Con người trang bị đầy đủ cho cuộc chiến với tự nhiên lại trần chuồng trở về. Là biểu tượng cho nền văn minh mới có đôi chút tàn ác với tự nhiên đã bị thiên nhiên cảm hóa quay về với bản tính thiện lành. Hình ảnh tha cho khỉ đực như là sự chuộc lỗi với thiên nhiên. Trên đường về ông thấy hình ảnh hoa tử huyền mọc nhiều không kể xiết, sững sờ vì loài hoa ba mươi năm mới mọc một lần. Đây có thể coi là phần thưởng cho bản tính lương thiện mà thiên nhiên dành cho ông Diểu. Qua đây ta thấy được mối liên hệ chặt chẽ giữa thiên nhiên và con người. Sự bao dung của khỉ đực, thủy chung của khỉ cái, hy sinh của khỉ con cho ta nhận ra rằng thế giới loài vật cũng có sinh mệnh thật sự với số phận, tính cách, tâm hồn và đời sống tình cảm như con người. Hơn thế nữa, bản tính tự nhiên của loài vật là bản tính thiện, vô tư, hồn nhiên, trong sáng. Không thể áp cái nhìn về con người xấu xa lên con vật để nhìn nhận chúng theo cái tồi tệ. Thế giới tự nhiên sẽ cho con người cái nhìn về tình yêu, về cái đẹp luôn tồn tại khi rất nhiều cái xấu vẫn đang bủa vây trong cuộc sống. Vẻ đẹp và sự thiện lương sẽ chiến thắng và đưa con người tới những điều tốt đẹp. Trong cuộc sống hiện tại, con người đang dần phá hủy đi thiên nhiên, cái thứ tươi đẹp nguyên sơ đã giúp con người tồn tại, đó là vấn nạn đáng báo động. Tác phẩm như là hồi chuông cảnh tỉnh, kêu gọi con người đối xử bình đẳng với tự nhiên. Đồng cảm với những bi thương mà tự nhiên đã phải nhận sau sự tàn phá của con người mà trở lại cái bản tính lương thiện. Bên cạnh đó là niềm tin về con người vươn đến những thứ tốt đẹp được sống dưới thiên nhiên chan hòa. Qua tác phẩm Muối của rừng, Nguyễn Huy Thiệp đã gợi ra mối quan hệ giữa con người với thiên nhiên. Mối quan hệ gắn kết, thức tỉnh con người vươn tới cái đẹp nguyên sơ. Có cái nhìn tốt đẹp về thiên nhiên sẽ giúp con người có cách hành xử đúng mực với cuộc sống.
|