Đóng vai nhân vật chàng trai kể lại câu chuyện Cây tre trăm đốt lớp 6

1. Dàn ý vhi tiết 1. Mở bài Giới thiệu về hoàn cảnh xuất thân của mình.

Tổng hợp đề thi học kì 2 lớp 6 tất cả các môn - Kết nối tri thức

Toán - Văn - Anh - Khoa học tự nhiên...

Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Dàn ý chi tiết

1. Mở bài

Giới thiệu về hoàn cảnh xuất thân của mình.

2. Thân bài

- Kể về lời hứa của lão nhà giàu:

+ Lão nhà giàu nói nếu chịu khó cày ruộng trong ba năm sẽ gả con gái cho.

+ Ta chăm chỉ làm lụng, hết mùa này đến mùa khác.

+ Lão nhà giàu kêu vào rừng tìm cây tre trăm đốt về làm đũa cho cả làng ăn cỗ cưới.

- Hành trình tìm cây tre trăm đốt:

+ Tin lời lão nhà giàu, ta vác dao vào rừng chặt tre, nhưng tìm mãi cũng không có cây nào đủ trăm đốt.

+ Được một ông lão giúp đỡ, khi hô "Khắc nhập, khắc xuất", biến trăm đốt tre thành cây tre trăm đốt.

- Mang cây tre trăm đốt trở về:

+ Về tới nhà thấy cỗ bàn linh đình liền biết rằng lão nhà giàu lừa mình.

+ Đọc thần chú "Khắc nhập, khắc nhập" nhập trăm đốt tre thành cây tre và nhập luôn cả lão nhà giàu và mấy tên nhà giàu khác.

+ Sau khi lão van xin và hứa sẽ gả con gái , ta đọc "Khắc xuất, khắc xuất" để thả lão nhà giàu ra.

3. Kết bài

Kể về kết thúc viên mãn của mình.

Bài siêu ngắn Mẫu 1

Ở nhà Phú Ông có một người con rể vừa chăm chỉ lại tài giỏi. Đó chính là tôi.

Trước đây, tôi là một anh nông dân làm thuê cho nhà Phú Ông. Thấy tôi chăm chỉ lại tháo vát, ông rất ưng ý. Bèn gọi tôi ra và hứa rằng nếu tôi chịu làm việc ba năm không lấy tiền công cho ông, thì ông sẽ gả con gái cho. Nghe ông nói, tôi đồng ý ngay.

Suốt ba năm trời tôi làm việc chăm chỉ từ sớm đến tối mịt, giúp nhà Phú Ông có thêm bao nhiêu là ruộng và trâu bò. Đến ngày hẹn, ông ấy bảo tôi vào rừng tìm một cây tre trăm đốt làm sính lễ. Nghe xong, tôi cũng thật thà vác rìu đi tìm tre trăm đốt. Nhưng dù đi biết bao nhiêu rừng tre, xem biết bao nhiêu cây cũng chẳng có cây nào cao đến thế. Đúng lúc tôi buồn bã tột độ, thì ông Bụt xuất hiện, chỉ cho tôi câu thần chú để gắn 100 đốt tre lẻ lại thành một cây tre dài. Tôi vui sướng lắm, vội cảm ơn Bụt rồi chạy ào về nhà. Đến nơi, tôi bất ngờ khi thấy Phú Ông đang tổ chức lễ cưới cho con gái với con trai của một Phú Ông làng khác. Cơn tức giận bùng nổ trong đầu tôi. Thế là, tôi liền dùng câu thần chú vừa học được, gắn Phú Ông vào thân cây tre, trở thành đốt thứ 101. Tên Phú Ông làng kia hoảng sợ, định vào ứng cứu thì cũng bị mắc kẹt cùng. Cuối cùng, Phú Ông đành phải chấp nhận hủy đám cưới này và thực hiện lời hứa với tôi ba năm trước.

Sau khi trở thành con rể Phú Ông, tôi lại càng ra sức làm việc chăm chỉ hơn trước. Của cải nhà Phú Ông cũng ngày càng nhiều, nên ông ấy đã quý tôi như con cái trong nhà.

Bài siêu ngắn Mẫu 2

Tôi là một anh nông dân nghèo bình thường như bao người khác. Nhưng tôi vẫn luôn tự hào về bản thân mình vì có tính tốt bụng, chăm chỉ và khỏe mạnh hơn người.

Một ngày nọ, khi đến làm ở nhà phú ông, tôi đã được ông hứa gả con gái cho nếu chịu làm ba năm cho nhà ông mà không lấy tiền công. Vốn đã phải lòng con gái phú ông lâu nay, tôi liền đồng ý mà không cần suy nghĩ gì cả. Trong ba năm ấy, tôi làm việc từ sáng sớm đến tối mịt, không quản ngại nắng mưa. Rất nhiều tài sản đã được tôi tạo ra, chất đầy trong kho khiến phú ông thích lắm.

Đến kì hạn, phú ông gọi tôi ra, yêu cầu tôi về chuẩn bị sính lễ là một cây tre trăm đốt để hỏi cưới con gái ông. Tuy khó khăn, nhưng thấy ông kiên quyết, tôi cũng đành khăn gói đi ngay. Tìm biết bao ngọn đồi, khu rừng mà vẫn không thấy cây tre nào có nhiều đốt như thế cả. Tôi bất lực ngồi gục xuống. Đúng lúc ấy, ông Bụt hiện lên, dạy cho tôi câu thần chú kì diệu. Với câu thần chú ấy, tôi có thể dính một trăm đốt tre vào với nhau thành cây tre trăm đốt.

Tìm được sính lễ, tôi phấn khởi trở về nhà. Ngờ đâu, ở trên sân lại đang tổ chức đám cưới linh đình của con gái phú ông và tên nhà giàu khác. Phẫn nộ vô cùng, tôi xông vào, đọc thần chú tạo nên cây tre trăm đốt, rồi gắn cả tên địa chủ xảo trá vào đó. Tên thông gia kia muốn giúp ông ta cũng bị dính vào luôn. Phải đến khi tên địa chủ chịu xin lỗi và thực hiện lời hứa, tôi mới tha cho.

Sau lần ấy, tên địa chủ không dám lừa gạt tôi nữa. Như đã hứa, hắn gả con gái cho tôi. Cả hai vợ chồng tôi cùng nhau chung sống hạnh phúc dưới mái nhà ấm êm.

Bài tham khảo Mẫu 1

Có ai ngờ rằng một người làm công lại lấy được con gái phú ông như ta, câu chuyện phải kể từ nhiều năm trước, khi ta còn làm công cho nhà phú ông giàu có.

Thấy ta được việc, làm chăm chỉ nên phú ông đã giao kèo với ta rằng:

- Anh Khoai này! Anh cứ chăm chỉ cày ruộng cho ta trong ba năm, hết ba năm sẽ được cưới con gái ta làm vợ.

Ta vốn thật thà, tin lời phú ông và từ đó chăm chỉ làm việc, hết mùa lúa này qua mùa lúa khác ta siêng năng làm không quản nắng mưa. Ròng rã ba năm trôi qua, đã đến hạn ta được cưới con gái phú ông, lúc này phú ông bảo ta hãy vào rừng tìm cây tre trăm đốt chặt về vót tre làm đũa khao cỗ cả làng. Ta lại tin lời phú ông, phấn khởi vác dao vào rừng tìm tre để chặt. Quả thực không đơn giản như ta nghĩ, tre trong rừng cây cao nhất cũng chỉ được bốn đến năm mươi đốt, ta tìm tre đến rách cả quần áo vẫn không thấy cây nào đủ trăm đốt. Đến khi ta bất lực ngồi phục xuống đất bật khóc thì có một ông lão hiện ra, ông trông rất hiền từ, liền sai ta đi chặt đủ một trăm đốt tre sau đó dạy ta đọc câu "Khắc nhập, khắc nhập" ba lần, các đốt tre bỗng nhập vào với nhau dựng lên thành cây tre đủ trăm đốt, lúc sau lại bảo ta đọc "Khắc xuất, khắc xuất" ba lần, từng đốt tre lại rời ra, rơi xuống đất.

Ta vui mừng đem tre về làng cho lão phú ông, ai ngờ vừa về đến làng, trước mắt ta là cảnh linh đình, cỗ bàn nhộn nhịp, bấy giờ ta mới biết hóa ra mình bị phú ông lừa. Ta đem tre đủ một trăm đốt ra cho lão xem, thấy lão cười chê không phải cây tre trăm đốt ta liền đọc "Khắc nhập, khắc nhập" ba lần, cây tre trăm đốt hiện ra, lão phú ông đứng đó cũng bị ta đọc cho nhập vào, kể cả những tên nhà giàu cũng nhập vào thân tre. Mãi sau khi bọn họ đã quá sợ hãi và tin rằng ta có phép thuật đã chịu xuống nước van xin, hứa chắc sẽ gả con gái cho ta ngay lập tức, có vậy ta mới đọc "Khắc xuất, khắc xuất" ba lần để thả họ ra.

Cuối cùng, lão phú ông đành phải thực hiện lời hứa, cô con gái lão và ta trở thành vợ chồng, sống với nhau rất hòa thuận, hạnh phúc.

Bài tham khảo Mẫu 2

Ta tên Khoai, cái tên chân chất mộc mạc như chính con người thật thà của ta. Ta làm thuê cho một nhà giàu trong làng, làm quanh năm suốt tháng nhưng tính lão keo kiệt nên trả cho ta chẳng được mấy đồng.

Một hôm, lão nhà giàu gọi ta đến vào bảo rằng:
- Anh cứ chăm chỉ cày ruộng cho ta trong ba năm tới, hết ba năm ta sẽ gả con gái ta cho anh.

Ta vốn bản tính thật thà nên tin lời lão, từ đó quanh năm suốt tháng làm việc chăm chỉ, không ngại nắng mưa, mỗi mùa lúa đều làm giàu cho nhà lão. Cuối cùng, hạn ba năm làm cho lão đã hết, lão lại gọi ta đến và bảo:
- Bấy lâu nay con đã chăm chỉ làm việc, giờ con hãy vào rừng tìm cây tre trăm đốt về ta làm đũa cho cả làng ăn cỗ cưới của hai con.

Ta nghe tới đây vui mừng khôn xiết, chẳng nghĩ ngợi gì liền vào rừng tìm cho được cây tre trăm đốt. Ai ngờ tìm tre khó đến thế, ta chặt cây nào cũng không đủ trăm đốt, quần áo bị gai tre kéo rách tả tơi, xước sát da thịt, cuối cùng ta buồn quá mà khóc. Bỗng có ông lão như ông tiên hiện lên trước mặt ta và dạy ta câu thần chú. Muốn có cây tre trăm đốt thì chặt đủ trăm đốt tre rồi đọc "Khắc nhập, khắc nhập" ba lần, tức khắc các đốt tre nhập thành cây tre cao trăm đốt, sau đó chỉ cần đọc "Khắc xuất, khắc xuất" ba lần là từng đốt lại rời ra như cũ.

Ta vui mừng đem một trăm đốt tre về để cưới vợ, ai ngờ khi về nhà lão lại thấy cỗ bàn linh đình, hóa ra lão già đã lừa ta vào rừng còn ở nhà tổ chức tiệc cưới khác. Lão còn chê bai ta chỉ chặt được trăm đốt tre chứ không phải cây tre trăm đốt, ta liền đọc câu "Khắc nhập, khắc nhập" ba lần, cây tre trăm đốt dựng cao thẳng đứng, lão già tới gần xem cũng ta bị đọc cho nhập vào, những tên nhà giàu muốn cứu cũng bị ta cho nhập vào thân tre. Mãi sau lão nhà giàu van xin và hứa sẽ gả luôn con gái cho ta thì ta mới đọc câu "Khắc xuất, khắc xuất" ba lần, cả người và tre đề rời nhau ra.

Cuối cùng, cỗ bàn hôm đó chính là dành cho đám cưới của ta và con gái lão nhà giàu, hai ta sống hạnh phúc với nhau đến tận bây giờ.

Bài tham khảo Mẫu 3

Tôi là Khoai, là một người nông dân hiền lành. Nhà tôi nghèo, bố mẹ lại mất sớm nên tôi phải đi ở cho một lão nhà giàu trong làng. Nhà lão ta rất nhiều ruộng vườn, trâu bò, của cải nhưng lão chưa thoả mãn. Thấy tôi hiền lành, khoẻ mạnh, chăm chỉ lại thạo việc đồng áng, lão ta muốn tôi làm lợi thật nhiều cho lão. Một hôm, lão ta gọi tôi đến và khôn khéo nói với tôi:

Con chịu khó thức khuya dậy sớm làm lụng giúp ta, chớ quản nhọc nhằn, ba năm nữa ta sẽ gả con gái và cho hai vợ chồng một nửa gia tài.

Nghe lão dỗ ngon dỗ ngọt, tôi tưởng lão nói thật và cứ thế quần quật làm việc cho lão. Sau ba năm, nhờ công sức của tôi, lão có thêm nhà ngói, sân gạch, tậu thêm được trâu bò, ruộng vườn. Rồi một hôm, lão lại gọi tôi đến và bảo với tôi một cách thân mật:

- Con thật có công với nhà ta. Con đã chịu khó ba năm trồng cây sắp đến ngày ăn quả. Cơ ngơi nhà ta chỉ còn thiếu cây tre trăm đốt, con gắng lên rừng tìm cho được đem về, ta sẽ gả con gái cho.

Tôi mừng quá bèn hăm hở xách dao lên rừng. Tôi không hề biết rằng lão nhà giàu đã không giữ lời hứa năm xưa. Lão đã ngấm ngầm nhận lời gả con gái cho con trai một lão nhà giàu khác trong vùng. Hôm tôi lên rừng cũng chính là hôm hai lão nhà giàu chuẩn bị làm lễ cưới cho con trai, con gái của chúng. Sau này nghe mọi người kể lại tôi mới biết ràng: ở nhà, hai lão nhà giàu hí hửng bảo nhau: “Cái thằng ngốc ấy có đi quanh năm, suốt tháng cũng đố mà kiếm được cây tre dài đủ trăm đốt! Thế nào rồi cũng bị rắn cắn, hổ vồ”.

Tôi hì hục trèo đèo, lội suối, luồn hết bụi này bờ khác tìm kiếm, nhưng chi thấy những cây tre thấp bé bình thường, cây cao nhất cũng chưa được năm chục đốt. Thất vọng quá, tôi ngồi bưng mặt khóc. Bỗng nhiên có ai đặt tay lên vai tôi và một giọng êm ái cất lên:

- Làm sao con khóc giữa rừng vậy?

Nghe tôi kể lể sự tình, Bụt cười, bảo:

- Khó gì việc ấy! Con hãy chặt đủ một trăm đốt tre, đem xếp nối với nhau rồi hô: “Khắc nhập, khắc nhập” thì có ngay cây tre trăm đốt thôi!”.

Nói xong, Bụt biến mất. Tôi làm đúng lời Bụt bảo. Quả nhiên cả trăm đốt tre dính liền với nhau thành một cây tre dài trăm đốt thật! Tôi sung sướng nâng cây tre lên vác về. Nhưng cây tre dài quá, vướng bờ bụi, không sao đưa ra khỏi rừng được. Không biết làm thế nào, tôi cùng chỉ biết ngồi khóc. Bụt lại hiện lên hỏi:

- Có cây tre trăm đốt rồi, sao con còn khóc?

Tôi nói với Bụt là cây tre dài quá không thể vác về nhà được. Bụt liền ân cần bảo:

- Con hãy hô: “Khắc xuất, khắc xuất” thì những đốt tre ấy sẽ rời ra!

Tôi làm theo lời Bụt và đúng là cả trăm đốt tre rời ra thật. Tôi kiếm dây buộc thành hai bó, gánh về.

Lúc về tới nơi, thấy hai họ đang ăn uống linh đình và sửa soạn đón dâu, tôi mới biết là lão nhà giàu lừa mình. Tôi giận lắm nên không nói gì cả. Tôi lẳng lặng xếp một trăm đốt tre nổi nhau và hô: “Khắc nhập, khắc nhập”. Một cây tre đúng trăm đốt tươi xanh óng ả hiện ra trước mắt mọi người. Ai cũng ngạc nhiên, trầm trồ thán phục. Lão chủ cũng chạy lại gần cây tre để xem, tôi đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”. Lão ta bị dính chặt vào cây tre, cố giãy giụa nhưng không tài nào rứt ra được. Lão thông gia thấy vậy, chạy lại định gỡ cho lão chủ nhà. Đợi lão tới gần, tôi lại đọc: “Khắc nhập, khắc nhập”. Thế là lão ta cũng bị dính chặt luôn vào cây tre. Hai lão nhà giàu kêu khóc thảm thiết, van lạy tôi xin tôi gỡ ra cho. Lão chủ hứa trước hai họ sẽ gả con gái cho tôi ngay hôm đó. Lúc bấy giờ, tôi mới khoan thai đọc: “Khắc xuất, khắc xuất”. Tức thì hai lão kia rời khỏi cây tre và cây tre cũng rời ra thành trăm đốt. Tôi làm lễ cưới với cô gái xinh đẹp con lão nhà giàu đó. Hai vợ chồng tôi sống với nhau hạnh phúc đến đầu bạc răng long.

Tham Gia Group Dành Cho 2K12 Chia Sẻ, Trao Đổi Tài Liệu Miễn Phí

close