Bài 7: Nhớ - viết: Mặt trời xanh của tôi trang 34 SGK Tiếng Việt 3 tập 2 Kết nối tri thức với cuộc sốngNhớ - viết: Mặt trời xanh của tôi. Chọn tiếng thích hợp thay cho ô vuông. Chọn r, d hoặc gi thay cho ô vuông. Tìm từ ngữ có tiếng chứa in hoặc inh. Tìm đọc câu chuyện, bài văn, bài thơ về một loài cây (ví dụ: Sự tích cây lúa, Sự tích cây khoai lang,…)
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Câu 1 Nhớ - viết: Mặt trời xanh của tôi
Lời giải chi tiết: Em chủ động viết vào vở. Câu 2
Phương pháp giải: Em đọc kĩ các từ ngữ và lựa chọn tiếng phù hợp để điền vào ô trống. Lời giải chi tiết: - dong/rong: rong biển, dong dỏng, rong chơi, thong dong, rong rêu - dứt/rứt: bứt rứt, dứt khoát, day dứt, (khóc) rấm rứt, dứt điểm Câu 3
Phương pháp giải: Em lựa chọn 1 trong 2 bài tập để hoàn thành. a. Em đọc kĩ các đoạn văn, đoạn thơ để điền chữ thích hợp b. Em dựa vào mẫu để tìm từ ngữ phù hợp. Lời giải chi tiết: a. Chọn r, d hoặc gi thay cho ô vuông. Sầu riêng là loại trái quý của miền Nam. Hương vị của nó hết sức đặc biệt, mùi thơm đậm, bay rất xa, lâu tan trong không khí. Sầu riêng thơm mùi thơm của mít chín quyện với hương bưởi, béo cái béo của trứng gà, ngọt cái vị của mật ong già hạn. Cây thược dược Mới ra hoa Trận gió qua Cây đổ rạp Có đau lắm? Tôi đỡ nào. b. - Từ ngữ có tiếng chứa in: xin lỗi, viên pin, trái chín, quả mìn, uy tín, kín đáo,… - Từ ngữ có tiếng chứa inh: xinh đẹp, vinh quang, rùng mình, thỉnh thoảng, tỉnh thành, thính giác,… Câu 4
Phương pháp giải: Em tìm đọc ở sách báo, trên mạng hoặc hỏi người thân trong gia đình. Lời giải chi tiết: Em tham khảo một số câu chuyện sau: Sự tích cây thì là Ngày xưa, cây cối trên trái đất chưa có tên gọi. Trời bèn gọi chúng lên để đặt tên. Cây cối mừng rỡ kéo nhau lên trời. Trời chỉ tay vào từng cây và đặt tên: - Chú thì ta đặt tên cho là cây dừa. - Chú thì ta đặt tên cho là cây cau. - Chú thì ta đặt tên cho là cây mít... Trời đặt tên mãi mà vẫn chưa hết. Về sau, trời chỉ nói vắn tắt: - Chú thì là cây cải. - Chú là cây ớt. - Chú là cây tỏi... Khi các loài cây đều đã có tên, bỗng một cái cây dáng mảnh khảnh, lá nhỏ xíu đến xin đặt tên. - Chú bé tí xíu, chú có ích gì để ta đặt tên nào? - Trời hỏi. Cây nhỏ liền thưa: - Thưa trời, khi nấu canh riêu cá hoặc làm chả cá, chả mực mà không có con thì mất cả ngon ạ. Trời liền bảo: - Ừ, để ta nghĩ cho một cái tên. Tên chú thì... là... thì... là... Trời còn đang suy nghĩ, cây nhỏ đã chạy đi xa rồi. Nó mừng rỡ khoe với bạn bè: - Trời đặt tên cho tôi là cây “thì là” đấy! (Sự tích cây thì là – Trịnh Mạnh kể)
Ngày xưa, có một cậu bé ham chơi. Một lần, bị mẹ mắng, cậu vùng vằng bỏ đi. Cậu la cà khắp nơi, chẳng nghĩ đến mẹ ở nhà mỏi mắt chờ mong. Một hôm, vừa đói vừa rét, cậu mới tìm đường về nhà. Ở nhà, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng không thấy mẹ đâu. Cậu khản tiếng gọi mẹ, rồi ôm lấy một cây xanh trong vườn mà khóc. Cây xanh bỗng run rẩy. Từ các cành lá, những đài hoa bé tí trổ ra, nở trắng như mây. Hoa tàn, quả xuất hiện, lớn nhanh, da căng mịn, xanh óng ánh, rồi chín. Một quả rơi vào lòng cậu. Môi cậu vừa chạm vào, một dòng sữa trắng trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ. Cậu nhìn lên tán lá. Lá một mặt xanh bóng, mặt kia đỏ hoe như mắt mẹ khóc chờ con. Cậu bé oà khóc. Cây Xoà cành ôm cậu, như tay mẹ âu yếm vỗ về. Trái cây thơm ngon ở vườn nhà cậu bé, ai cũng thích. Họ đem hạt gieo trồng khắp nơi và gọi đó là cây vú sữa. Theo NGỌC CHÂU
|