Câu ca dao là lời than thân, trách phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến, thể hiện số phận bấp bênh, không được tự do, bị lệ thuộc, đồng thời thể hiện sự bất công, trọng nam kinh nữ trong xã hội ấy
Giải thích thêm
Miếng cau: được cắt ra từ quả cau – loại quả của cây cau, có vị thơm nồng và hăng, thường dùng để nhai kèm với lá trầu không và vôi (việc nhai cau, trầu và vôi làm răng và môi người nhai có màu đỏ thẫm)
Người thanh: người lịch sự, không thô tục
Kẻ khô (thô): người thiếu tế thị, không thanh nhã, lịch sự trong cách cư xử, thể hiện, diễn đạt
Câu ca dao là lời than thân, trách phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến, họ bị coi thường, rẻ mạt, không có vị trí xứng đáng trong xã hội. Đồng thời, trong xã hội ấy, người phụ nữ cũng không có khả năng tự quyết định số phận của mình, họ chỉ có thể chấp nhận mọi sự sắp đặt, dù đó là bất công.
Câu ca dao thể hiện nỗi buồn chia ly da diết, thổn thức của người phụ nữ khi phải xa người thương. Nỗi buồn ấy xuất phát từ tình cảm sâu nặng, gắn bó giữa hai người.
Câu ca dao nói lên nỗi buồn tủi, cô đơn của người phụ nữ khi phải sống một mình, không có chồng con. Nỗi buồn ấy xuất phát từ mong muốn được hạnh phúc, được sum vầy như bao người phụ nữ khác.
Câu ca dao là lời than thân đầy chua xót của người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa, thể hiện nỗi tủi nhục, bất lực của người phụ nữ khi phải chịu sự phán xét, đánh giá của người khác. Họ không thể tự quyết định giá trị của bản thân, mà phụ thuộc vào con mắt và lời nói của người đời
Bài ca dao thể hiện nỗi tủi nhục, bất công của người phụ nữ khi phải chịu nhiều thiệt thòi so với người đàn ông. Họ phải làm việc vất vả, lam lũ để kiếm sống, trong khi người đàn ông lại được hưởng thụ cuộc sống nhàn hạ, sung sướng. Tuy nhiên, ẩn sâu trong câu ca dao vẫn là khát khao về một cuộc sống tốt đẹp, được hạnh phúc, được yêu thương của người phụ nữ. Họ mong muốn được thoát khỏi cuộc sống vất vả, lam lũ, được gặp được một người đàn ông tốt để yêu thương và che chở cho mình.