Thầy cô là những người lái đò thầm lặng, đưa con đò tri thức cập bến bờ ước mơ cho mỗi thế hệ học trò. Công lao to lớn của thầy cô như trời biển, không gì có thể đong đếm được.
Thầy cô là người truyền dạy cho chúng ta kiến thức, rèn luyện nhân cách, giúp chúng ta trưởng thành và trở thành những người có ích cho xã hội. Thầy cô dạy chúng ta biết chữ, biết đọc, biết viết, biết làm toán, biết khoa học, biết lịch sử,... Thầy cô còn dạy chúng ta cách sống, cách đối nhân xử thế, cách làm người có đạo đức, có lòng nhân ái.
Từ xưa đến nay, tôn sư trọng đạo là một trong những giá trị truyền thống tốt đẹp của Việt Nam ta. Truyền thống này được truyền tải dưới nhiều hình thức khác nhau, trong đó phần nhiều là qua những câu ca dao, tục ngữ.
1. Tục ngữ về tôn sư trọng đạo
Công lao của thầy cô cao quý vô cùng. Ông cha ta thời xưa đã đặc biệt đề cao vai trò của người thầy trong xã hội.
Trọng thầy mới được làm thầy
Nhất tự vi sư, bán tự vi sư
Học thầy học bạn, vô vạn phong lưu
Mấy ai là kẻ không thầy,
Thế gian thường nói “đố mày làm nên”.
Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy.
Không thầy đố mày làm nên
Mồng một Tết cha, mồng hai Tết mẹ, mồng ba Tết thầy
2. Ca dao về tôn sư trọng đạo
Tình yêu thương, sự tận tâm, chu đáo của thầy cô dành cho học trò không gì có thể sánh bằng. Thầy cô như cha mẹ thứ hai, luôn dìu dắt, động viên, khích lệ chúng ta trên con đường học tập. Khi chúng ta gặp khó khăn, thầy cô luôn sẵn sàng giúp đỡ, chia sẻ. Khi chúng ta đạt được thành công, thầy cô là người vui mừng nhất.
Dạy con từ thuở tiểu sinh
Gần thầy gần bạn tập tành lễ nghi
Học cho "cách vật trí tri"
Văn chương chữ nghĩa nghề gì cũng thông.
Thời gian dẫu bạc mái đầu
Tim trò vẫn tạc đậm câu ơn thầy
Chữ thầy trong cõi người ta
Dặm dài hoa nắng trời xa biển đầy
Con ơi ham học chớ đùa
Bữa mô ngày Tết thỉnh bùa thầy đeo
Đến đây viếng cảnh viếng thầy
Không say mùi đạo cũng khuây mùi trần
Dốt kia thì phải cậy thầy
Vụng kia cậy thợ thì mày làm nên
Mẹ cha công đức sinh thành
Ra trường thầy dạy học hành cho hay
Vua, thầy, cha, ấy ba ngôi
Kính thờ như một, trẻ ơi ghi lòng
Con ơi ghi nhớ lời này
Công cha, nghĩa mẹ, công thầy chớ quên
Mười năm rèn luyện sách đèn
Công danh gặp bước, chớ quên ơn thầy
Ơn thầy soi lối mở đường
Cho con vững bước dặm trường tương lai
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa.
Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy.
Tôn sư trọng đạo là đạo lý nhân văn cao đẹp cần được giữ gìn và phát huy trong xã hội hiện đại. Mỗi người, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần phải ý thức được tầm quan trọng của việc tôn sư trọng đạo để thể hiện lòng biết ơn đối với những người thầy, người cô đã có công lao dạy dỗ, dìu dắt chúng ta trên con đường học tập và trưởng thành.