Viết đoạn văn tả một người đã để lại cho em những ấn tượng tốt đẹp lớp 5Cô Phương là một nữ bác sĩ có ngoại hình thanh tú nhất mà em từng thấy. Trông cô trạc tuổi mẹ em mà lại không quá gầy, không quá béo, dáng người rất cân đối. Gương mặt cô hình trái xoan, mũi cao, đôi mắt to và môi đỏ, hay cười.
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Bài mẫu 1 Cô Phương là một nữ bác sĩ có ngoại hình thanh tú nhất mà em từng thấy. Trông cô trạc tuổi mẹ em mà lại không quá gầy, không quá béo, dáng người rất cân đối. Gương mặt cô hình trái xoan, mũi cao, đôi mắt to và môi đỏ, hay cười. Có lẽ cô sinh ra như để gán lấy vị trí làm bác sĩ cho cuộc sống vậy! Nước da cô hồng hào, mái tóc dài suôn mượt được búi gọn trong một chiếc kẹp tóc nhỏ màu xanh. Hàng ngày, cô thường mặc một chiếc áo dài màu trắng dành riêng cho bác sĩ, trông rất lịch sự và sang trọng. Trên cổ, cô đeo một chiếc ống nghe, như sẵn sàng thăm khám cho mọi người bệnh mà cô gặp. Lúc tiếp đón bệnh nhân, cô còn cẩn thận lấy chiếc khẩu trang y tế từ túi áo ra, che kín mặt, để lộ đôi mắt biết cười của mình. Bài mẫu 2 Ngày hôm qua, lúc cùng bố mẹ đi chơi ở công viên, em đã gặp một người nghệ sĩ đường phố. Chú ấy có dáng người cao ráo và hơi gầy. Mái tóc của chú ấy có màu nâu nhạt, xoăn nhẹ bồng bềnh lãng tử - rất giống với tưởng tượng của em về những người nghệ sĩ. Khuôn mặt chú ấy góc cạnh và có sống mũi cao. Dường như chú ấy là một người con lai thì phải. Ấn tượng nhất là đôi mắt nâu sâu thẳm và chất chứa nỗi buồn của chú ấy. Khi chơi đàn piano, đôi mắt chú ấy nhìn về phía xa xăm vô định. Như là chú ấy đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình. Những ngón tay của chú ấy nhảy múa trên phím đàn điệu nghệ đến khiến người xem phải trầm trồ. Tất cả khiến em tin rằng chú ấy là một nghệ sĩ piano thực thụ. Dù chú không mặc bộ vest lịch lãm, không biểu diễn trên sân khấu rộng lớn thì cũng chẳng chút nào ảnh hưởng đến chú cả. Em rất mong sẽ được gặp chú ấy thêm lần nữa. Lúc ấy, em sẽ tiến lại và xin phép được biết tên của người nghệ sĩ này. Bài mẫu 3 Cô lao công thường đeo khẩu trang khi làm việc, nên em không thấy rõ được cả khuôn mặt của cô. Nhưng em vẫn nhìn thấy được vầng trán cao, đôi mắt đen láy sáng ngời và hàng lông mày đen sẫm của cô ấy. Mỗi khi nghe chúng em ríu rít “Chúng cháu chào cô ạ!”, đôi mắt của cô sẽ híp lại, ngời lên niềm vui sướng và hạnh phúc. Mái tóc của cô có màu nâu sẫm, được búi lại gọn gàng bởi một chiếc cặp càng cua màu đen. Thỉnh thoảng cô sẽ tết thành một cái đuôi sam dài đến giữa lưng rồi buộc lại bởi sợi dây chun nhỏ. Vóc người cô lao công thấp bé và nhỏ nhắn, nhưng cô nhanh nhẹn và khỏe khoắn lắm. Một mình cô chỉ một loáng là quét sạch cả phòng học. Nhìn dáng vẻ của cô, em chợt nhớ về mẹ của em, bởi họ đều là những người phụ nữ chăm chỉ và tháo vát. Tuy trông cô làm việc có vẻ nhẹ nhàng, nhưng nhìn tấm lưng thấm đẫm mồ hôi của cô ấy, em vẫn hiểu được những vất vả, nhọc nhằn trong công việc cô. Thỉnh thoảng khi quét nhà cô sẽ dừng lại, vỗ vỗ lên lưng vì nhức mỏi. Mỗi lần như thế, em lại tự nhủ bản thân phải chú ý giữ gìn vệ sinh chỗ ngồi của mình thật sạch sẽ để cô ấy đỡ vất vả hơn.
|