Thành ngữ chỉ những người không có khả năng tiếp thu ý kiến của người khác, dù người đó có được dạy dỗ đến đâu thì cũng vô ích, ví như nước đổ vào đầu con vịt.
Thành ngữ có hàm ý nói về việc chúng ta hết lòng dạy bảo, khuyên răn ai đó, nhưng người ấy lại không chịu tiếp thu, kết quả là tốn công vô ích, ví như nước đổ lên lá khoai/ lá môn rồi lại trôi xuống đất.
Thành ngữ nói về việc chúng ta muốn cứu giúp một ai đó nhưng lại hoàn toàn bất lực, không thể giúp đỡ hoặc không kịp giúp đỡ được vì khoảng cách địa lý xa xôi.
Thành ngữ nói về những người không lao động nhưng vẫn hưởng sự đầy đủ, sung túc, hạnh phúc. Thành ngữ này thường dùng để phê phán lối sống ăn bám, giàu có nhờ bóc lột.