Quan điểm của Hồ Chí Minh về cán bộ và công tác cán bộTrong điều kiện Đảng cầm quyền. Đảng có trách nhiệm bố trí đội ngũ cán bộ cho cả hệ thống chính trị. Hồ Chí Minh không chỉ quan tâm tới đảng viên mà còn rất quan tâm tới cán bộ và công tác cán bộ. Câu hỏi. Quan điểm của Hồ Chí Minh về cán bộ và công tác cán bộ? Trả lời: Trong điều kiện Đảng cầm quyền. Đảng có trách nhiệm bố trí đội ngũ cán bộ cho cả hệ thống chính trị. Hồ Chí Minh không chỉ quan tâm tới đảng viên mà còn rất quan tâm tới cán bộ và công tác cán bộ. Về cán bộ, trước hết Hồ Chí Minh đánh giá cao vị trí, vai trò của cán bộ. Theo Người cán bộ là gốc của mọi công việc. Mọi việc thành hay bại đều liên quan tới cán bộ tốt hay xấu. Cán bộ là cái dây chuyền của bộ máy. Nếu động cơ dù tốt mấy mà dây chuyền không chạy thì mấy cũng tê liệt, Cán bộ là tiền vốn của đoàn thể, vốn lớn thì lãi nhiều... Cán bộ có vai trò quan trọng như vậy, nên Hồ Chí Minh yêu cầu mỗi cán bộ phải rèn luyện trên năm mối quan hệ: với mình, với nhân dân, với đồng sự, với tổ chức, với công việc. Cốt lõi của năm mối quan hệ đó là cán bộ phải có đạo đức cách mạng Cũng như sông phải có nguồn, cây phải có gốc, người cán bộ phải có đạo đức cách mạng làm nền tảng thì mới gánh vác được nhiệm vụ cách mạng tuy nặng nề, nhưng vẻ vang. Cùng với đạo đức làm gốc, người cán bộ phải có tài năng. Đức tài và hồng chuyên gắn bó mật thiết với nhau, không được xem nhẹ mặt nào. Trong đức có tài và tài càng lớn thì đức phải càng cao. Có đức mà không có tài thì giống như ông bụt trong chùa, không làm lợi gì cũng không hại ai. Nhưng có tài mà không có đức thì không những không làm lợi mà còn làm hại cho nước, cho dân. Một người làm kinh tế giỏi mà làm thụt két như vậy không đem lại lợi gì, mà còn có hại cho nhân dân, cho cách mạng. Là cán bộ thì phải luôn luôn có lòng trung thành với Đảng, với Tổ quốc. Trong bất kỳ khó khăn, gian khổ, phức tạp nào người cán bộ cũng phải có tinh thần vượt khó khăn, hoàn thành tốt nhiệm vụ của Đảng và nhân dân giao phó. Người cán bộ phải có mối quan hệ mật thiết, máu thịt với nhân dân mà quan trọng hàng đầu là học hỏi dân hiểu dân. Nắm vững dân tình, dân tâm, dân ý, chăm lo dân quyền, dân sinh, dân trí, dân chủ. Là cán bộ thì phải lo trước thiên hạ. vui sau thiên hạ: giàu sang không quyến rũ, nghèo khó không chuyển lay, uy vũ không khuất phục. Chỉ có như vậy thì cán bộ mới được dân tin, dân phục, dân yêu. Là cán bộ thì phải có ý thức học tập để nâng cao trình độ. hiểu biết về mọi mặt. Muốn và để nâng cao dân trí thì phải nâng cao “đảng trí” tức là cán bộ, đảng viên phải là những người nắm vững đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước. "Đảng trí” không thể tụt hậu so với dân trí. Người cán bộ chuyên môn phải có chính trị, cán bộ chính trị phải có chuyên môn. Không có lý luận chính trị, chuyên môn, nghiệp vụ thì không thể lãnh đạo và hướng dẫn nhân dân thực hiện tốt chủ trương, đường lối của Đảng và Nhà nước. Có trình độ hiểu biết phải kết hợp với năng lực tổ chức thực tiễn, thực hiện tốt đường lối, chủ trương, nghị quyết của Đảng, chính sách của Nhà nước, biến đường lối thành hiện thực. Cuối cùng, phải nói tới phong cách cán bộ. Trong thựctiễn thì tư tưởng, phương pháp, phong cách của một con người gắn bó chặt chẽ với nhau. Tuy nhiên, phong cách vẫn có cách thể hiện riêng mà qua đó bộc lộ nhân cách cán bộ. Quan trọng hàng đầu và xuyên suốt phong cách của một cán bộ là nói thì phải làm. Nhân dân không chấp nhận những cán bộ nói mà không làm, nói nhiều làm ít, nói một đằng làm một nẻo. Phong cách cán bộ theo tư tưởng và tấm gương Hồ Chí Minh là sâu sát theo tinh thần “óc nghĩ, mắt trông, tai nghe, chân đi, miệng nói, tay làm". Điều đó hoàn toàn xa lạ với kiểu cán bộ quan liêu, mệnh lệnh, nhiễm bệnh hình thức, thành tích, thiếu tính chủ động, sáng tạo. Về công tác cán bộ Trong tư tưởng Hồ Chí Minh về vấn đề cán bộ thì công tác cán bộ của Đảng là một khâu hết sức quan trọng. Trong nhiều trường hợp cán bộ tự rèn luyện tốt nhưng vì công tác cán bộ dở nên cũng hạn chế kết quả của công việc cách mạng. Trong công tác cán bộ thì trước tiên là phải hiểu và đánh giá đúng cán bộ. Đây là yêu cầu đầu tiên trong toàn bộ các khâu của công tác cán bộ. Công việc này không dễ nhưng phải làm tốt, vì chỉ có làm tốt việc đánh giá cán bộ thì mới sử dụng tốt cán bộ. Hiểu và đánh giá cán bộ không phải chỉ một việc, chỉ bên ngoài, trong hiện tại, mà phải thông qua nhiều việc, cả quá khứ, hiện tại và hướng phát triển trong tương lai. Muốn hiểu và đánh giá đúng cán bộ thì trước hết phải hiểu mình. Mình không hiểu mình thì không thể hiểu đúng cán bộ, giống như một người đã mang kính mầu. Đòi hỏi đánh giá cán bộ là phải công minh, khách quan. Trên cơ sở hiểu cán bộ thì phải "khéo dùng cán bộ". Đây chính là tư tưởng-Hồ Chí Minh về dùng người dùng cán bộ. Phải trên cơ sở nhận thức đúng đắn rằng, người đời ai cũng có chỗ hay chỗ dở để dùng chỗ hay và giúp chữa chỗ dở. Từ đó, phải biết dụng nhân như dụng mộc tức là người thợ khéo thì gỗ to nhỏ, dài ngắn ,cong thẳng đều dùng được vào việc có ích. Tránh tình trạng thợ mộc bố trí làm thợ rèn, thợ rèn bố trí làm thợ mộc. Làm cho cả hai người đều lúng túng và hóng việc. Một điều quan trọng nữa là phải biết phát hiện, đào tạo, bồi dưỡng bản lĩnh trọng dụng nhân tài, chiêu hiền đãi sĩ, cầu người hiền tài. Theo quan điểm Hồ Chí Minh thì ai có tài, có đức, có lòng phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân phải trọng dụng họ. Hồ Chí Minh là tấm gương trọng dụng nhân tài vì mục đích cách mạng Trong công tác cán bộ phải chú ý kết hợp cán bộ. đặc biệt là cán bộ già với cán bộ trẻ, cán bộ tại chỗ với cán bộ nơi khác điều đến. Phải biết điểm mạnh, yếu mỗi loại cán bộ để trong quá trình sử dụng cán bộ bíêt phát huy thế mạnh và khắc phục chỗ yếu cua từng loại cán bộ. Bồi dưỡng thế hệ cách mạng cho dù sau là một việc rất quan trọng và rất cần thiết. Cuối cùng, phải nói tới việc cần thiết chống các căn bệnh trong công tác cán bộ. Đó là bệnh thích người bà con quen biết, cục bộ địa phương. Phải cảnh giác và chống bệnh thích kè khéo nịnh hót mình ghét người chính trực; bệnh dìm người tài. ăn cắp địa vị của người khác. Tuyệt đối không được sử dụng loại cán bộ “thấy xôi nói xôi ngọt, thấy thịt nói thịt bùi", “đập đi hò đứng”, “gió chiều nào che chiều đó", không có khí khái, không có chính kiến, bản lĩnh, xu nịnh a dua, không dám chịu trách nhiệm, không dám phụ trách. HocTot.Nam.Name.Vn
|