Thành ngữ thường được sử dụng để miêu tả một mối quan hệ thân thiết, gắn bó, tin tưởng và hỗ trợ lẫn nhau giữa hai người nữ giới. Nó gợi lên hình ảnh một tình cảm sâu sắc, vượt qua cả tình bạn thông thường, giống như tình cảm ruột thịt giữa những người chị em trong một gia đình.
Thành ngữ chỉ người giỏi giang và có đạo đức. Họ lúc nào cũng đem hết tài trí của mình ra để giúp đời, giúp người chứ không phải là hạng tiểu nhân ích kỉ nên được xã hội kính trọng, quý mến.
Thành ngữ nói đến cách giao tiếp, ứng xử của con người. Theo đó, ở trong gia đình cũng như ngoài xã hội, gặp ai lớn tưởi, có địa vị cao hơn, vai vế hơn mình thì mình cần lễ phép kính trọng. Còn đối với người kém tuổi hơn thì mình cần nhường nhịn, lấy sự hoà dịu để đối xử với họ.
Thành ngữ này ngụ ý rằng khi trẻ lên ba tuổi, đó là giai đoạn phát triển ngôn ngữ mạnh mẽ nhất của trẻ. Cả gia đình cần dành thời gian và sự quan tâm đặc biệt để tương tác, trò chuyện và dạy dỗ trẻ